top of page
Writer's pictureKate

48 giờ đầy bất ngờ du lịch Bắc Hà, Lào Cai (P1)

Bước được 2 bước lên chiếc xe giường nằm của hãng vận chuyển chuyên khai thác Lào Cai - Hà Nội, hai mẹ con được chú lái xe phỏng vấn:

  • Hai mẹ con xuống đâu đây?

  • Dạ cháu đi Bắc Hà chú ơi

  • Ai chả biết đi Bắc Hà, nhưng xuống đâu ở Bắc Hà?

  • Mẹ con cháu chưa biết ạ, bạn đồng hành lo hết, mà chị ý đang tắc đường mấy phút nữa mới đến, chú chờ tí nhé :D

  • OK thôi mẹ con cứ lên đê


Vẫn giữ vững tinh thần "huýt sáo lên đường", mẹ Chun rủ hẳn trước cả tháng, mà hai mẹ con em Táo sấp ngửa với cuộc đời nên chẳng có thời gian tìm hiểu, và thực tế là có hẳn 40 phút để chuẩn bị pack đồ và ra xe, hân hoan sẵn sàng trải nghiệm miền đất mới.


Mình đã đến Bát Xát, Sapa, thành phố Lào Cai, Bắc Hà mới đến lần đầu. Nên bài viết này có thể tính vào loạt bài "Đến XXX lần đầu".


1. Xe khách giường nằm Hà Nội - Lào Cai

(Bạn nào chưa có con nhỏ/ không đi cùng con nhỏ có thể bỏ qua đoạn này :D)


Thị trường có những nhà xe chuyên khai thác xe giường nằm tuyến Hà Nội - Lào Cai, với mức giá khoảng 250K/người. Chúng mình đã chọn một nhà xe xuất phát lúc 19:30 tại bến xe Mỹ Đình, và lộ trình là 3:00 sáng đến Thị trấn Bắc Hà.


Những chiếc xe này bố trí giường thành 2 tầng. Nếu bạn đi cùng trẻ nhỏ, hãy báo trước để nhà xe bố trí cho hai mẹ con được nằm cạnh nhau và ở tầng 1. Giường rất nhỏ hai mẹ con không thể nằm chung. Bạn Táo nhà mình 3.5 tuổi, cỡ 17kg là đã cần phải giường riêng rồi.




Và kể cả đã báo trước nhà xe, bạn vẫn cần phải ra sớm một chút, để có được chỗ tốt. Mẹ Chun đặt lịch với nhà xe sớm, báo tình trạng có 2 trẻ em, mà mẹ Chun ra xe muộn một chút, xe đã sắp hết người ở tầng 1 rồi. Mấy mẹ con lên lại phải lóc cóc đi nhờ mấy chú sinh viên leo lên tầng 2 nhường chỗ cho các cháu. Nhưng cũng chỉ nhờ được 2 chú. Vậy là hai mẹ dự định rằng khi các bạn còn thức, mẹ sẽ nằm chơi với hai bạn ở hai tầng dưới; khi hai bạn ngủ, mẹ sẽ leo lên tầng 2 để ngủ. Nhưng thực tế là giường ở dưới rất chật, còn chạy lên trên thì không yên tâm đâu, vì xa các bạn mà, lo các bạn ngủ ở dưới va đập gì nữa.


Cuối cùng là bạn Chun với bạn Táo đã nô suốt đến tận 11h hơn mới ngủ, trong khi mình thì mệt cứ thiêm thiếp đi. Ngủ cũng không yên lắm. Một chuyến đi đầy lo lắng thực sự :).


2:30 xe cập bến ở ngã năm thị trấn Bắc Hà. Hai bạn ngủ tít, hai mẹ bế hai bạn xuống khỏi xe khách, lên xe oto mà bác chủ homestay chờ đón sẵn. Chưa bao giờ mẹ vui như thế khi được xuống mặt đất :D.


2. Homestay Nobita Bắc Hà



Homestay kiểu nhà sàn bằng gỗ, tầng 1 là không gian ăn uống chung, bếp, khách; tầng 2 là các phòng ngủ nhỏ và nhà vệ sinh chung. Phòng ngủ bằng gỗ bên trong bố trí đơn giản, có đệm phủ ga trắng, và bàn trà đơn giản. Phí lưu trú là 80K/người/đêm. Với mức chi phí này thì các dịch vụ tại homestay mình cho là cũng ổn, trừ việc nhà sàn nên cách âm không có mấy, mình vẫn nghe thấy anh chị tây phòng bên nói chuyện.





Bắc Hà thời điểm mình đi (cuối tháng 5) trời mát không cần dùng điều hòa, chỉ bật quạt thôi. Trải nghiệm giấc ngủ ở Nobita nói chung là tốt, phòng có mùi gỗ thơm nhẹ nhàng; ga gối trắng sạch sẽ; cửa sổ thoáng. Trải nghiệm nhà vệ sinh không được như mình mong muốn lắm :D. Một là vệ sinh chung, hai là nhà vệ sinh thiết kế bình thường, mình ưa hoa lá cành màu mè nên chắc ở chỗ có nhà vệ sinh đẹp thơm tho sẽ vui hơn. Nhưng cũng không sao cả đâu, nhà vệ sinh sạch sẽ, đều nước, có nước ấm.


Dưới tầng một, bên cạnh nhà sàn là nhà của anh chị, nơi có một bể bơi tự xây nho nhỏ cho hai con, nơi trồng giàn nho xanh mượt, nuôi chú khỉ béo, chú gà con. Lũ trẻ nhà mình rất mê các bạn con vật này.


Anh chị chủ nhà đều tốt nghiệp ĐH mỹ thuật công nghiệp, bây giờ anh chị đều là giáo viên mỹ thuật của các trường phổ thông trên này. Anh chủ nhà cũng là tuýp mày mò DIY sân vườn, nên trong nhà nhiều tiểu cảnh, cây cối.


Ngoài dịch vụ lưu trú, anh chị còn có dịch vụ ăn uống, chắc khách tây thích ăn đồ ăn với người bản địa nên anh chị có dịch vụ này. Gạo dẻo Bắc Hà thơm ngon, sản vật địa phương phong phú, bữa ăn cũng dễ chịu lắm các bạn.


Bạn cũng có thể đặt anh chủ nhà làm hướng dẫn viên đưa bạn đi khắp nơi ở Bắc Hà, anh có một chiếc oto bán tải. Anh am hiểu vùng đất này và kể cho bạn nhiều câu chuyện nơi đây, về mảnh đất này và cả câu chuyện của anh chị nữa.


3. Trải nghiệm ở Bắc Hà

Bắc Hà tràn đầy bất ngờ. Đêm đầu tiên chừng 3:00 có mặt ở homestay, mất ngủ, mình nằm google đọc về Bắc Hà và biết được một số hiểu biết thú vị.


Bắc Hà chỉ cách Sapa khoảng 50km đường bộ (đường đèo), từ đây cũng có thể dễ dàng đi đến Hà Giang.


Bắc Hà được gọi là "cao nguyên trắng". Nơi đây từng là địa phương được giao để trồng các cây thuốc phiện nhưng nhằm mục đích là cung cấp nguyên liệu cho ngành dược. Sau này chuyển đổi kinh tế thành địa phương trồng mận, trồng đào. Vào mùa xuân, dịp cận Tết và mới ra Tết, ở khắp các thung lũng, cao nguyên, hoa mận nở trắng trời tạo nên kỳ quan đẹp mắt, thu hút cả người dân địa phương và khách du lịch khắp nơi đến. Dịp mình đi cuối tháng 5, là lúc cao điểm thu hoạch mận, nở rộ các tour trải nghiệm hái mận.


Viết đến đây tự dưng lại nghĩ không biết "trắng" trong "cao nguyên trắng" là hoa hay là thuốc nữa :D.


Bắc Hà có nhiều chỗ để đi, để ngắm, để chơi hơn mình nghĩ. Trong 48h, dưới đây là những địa điểm mình đã trải nghiệm qua:


Chợ phiên Cán Cấu, huyện Si Ma Cai

Sáng đầu tiên, bác Tú lái em xe bán tải đưa mấy mẹ con mình vượt qua hơn 20km đường đèo đến chợ phiên Cán Cấu, huyện Si Ma Cai.


Sáng sớm trời rất đẹp, nắng trong veo, con đường đi trước mắt như vẽ ra non sông xanh mướt, mây vờn núi, ngắm thôi cũng thấy hạnh phúc và thư thái.


Rồi trời đổ mưa, mình hé kính xuống hít đầy một lồng ngực mùi mưa núi rừng, cảm nhận thấy thời gian chậm lại rõ rệt so với cuộc sống thường ngày ở đô thị.


Đi chơi các chợ phiên vùng cao luôn làm mình có cảm giác như mình vừa bước lên cỗ máy quay ngược thời gian của Doreamon. (À phải, đi cạnh mình hẳn là một bác Nobita phiên bản Bắc Hà cơ mà.)


Lán chợ lụp xụp, bà con mua bán trao đổi sản vật địa phương. Vải hồng tươi, mận đỏ lịm, ớt căng mọng là ba thứ quả mình thấy khắp mọi nơi. Chợ có khu vực bán trâu bò, bán lợn rừng, bán gà vịt, bán cả chó Bắc Hà nữa. Mấy gian bán các con vật này thì em bé nhà mình thích thú vô cùng.


Đến chợ tìm ngay xem khu bán đồ ăn sẵn ở đây trông như thế nào. Họ chủ yếu bán phở đen. Một thứ phở làm bằng gạo gì không biết, nhưng có màu đục đục hồng hồng. Em bé nhà mình gọi là Phở Pink :D và hắn rất thích thú. Ngoài phở đen thì chợ còn cô bán xôi ngũ sắc ngồi kế bên các bác bán rượu liu tiu.



Phở đen Bắc Hà


Chợ Cán Cấu chỉ cách biên giới với Trung Quốc 8km, có lẽ vì thế mà ở đây có rất nhiều sạp đồ tàu. Từ quần áo trẻ em, đồ gia dụng cho tới thuốc trừ sâu. Trời đất có quá trời thuốc trừ sâu ở đây.


Ta có thể nhìn ra muôn kiểu người Việt Nam ở chợ Cán Cấu: một số cô bác từ thành phố xuống mang theo thú cưng tai hồng, một số khách du lịch tre trẻ như mình dắt theo mấy em bé, những ông cụ người địa phương mặc áo đen, những bà mẹ trẻ măng địu con đứng buôn chuyện, thương lái, người già trẻ nhỏ công an đủ cả.


(Hết phần 1)


Mời các bạn xem phần 2 tại đây: https://www.confettiview.com/post/48-gio-day-bat-ngo-o-bac-ha-p2


Còn đây là một số hình ảnh ở Chợ Cán Cấu






















Phần 2:


Chợ đêm thị trấn Bắc Hà


Hái mận


Đua ngựa


Dinh Hoàng A Tưởng


Ăn uống ở Bắc Hà

95 views0 comments

Comments


bottom of page