top of page
Writer's pictureKate

"Sếp gồng"

Chiều nay mình vừa kết thúc tháng hai dương, và cũng là hết nửa cái Tháng Giêng ăn chơi, với cuộc họp cùng 500 anh em BetterCre.


Tháng hai là một tháng hạnh phúc. Với mình cứ được quanh quẩn ở văn phòng, nghiên cứu tí, đi ra tí, đi vào tí, vẽ vời excel tí là vui. Nhưng mình mà ở nhà là Cúc nó chả vui :)). Vì mình đi, nghĩa là nhiều việc về hơn. Anh em ở nhà khắc tự lo được.


Tháng rồi mình cân nhắc loạt điều chỉnh nội bộ, chạm cô này tí, chạm cậu kia tí. Lắm lúc ngồi nhìn trang giấy trắng viết xanh đỏ choe choét trong nắng, mình ngẫm nghĩ xem nên nói chuyện với các bạn ấy thế nào. Làm việc trong môi trường agency đã lắm bất định dễ tổn thương, lại còn công ty nhỏ, chắc nhiều lo lắng.


Nghĩ đi nghĩ lại, thấy tốt hơn cả vẫn là "có gì nói đó".


Hôm mình bảo cô bên trái trong ảnh là: thật chị có ba bốn đứa mày, mà đám việc X vẫn đến tay chị, thì chị thấy chị cũng có trách nhiệm, mà tụi mày cũng xem thế nào đi chứ :)) Tao tự làm cho nó xong.


Mình stress mình cũng nói

Mình lo lắng mình cũng nói

Thấy thái độ của tên nào cần cải thiện mình cũng nói

Thấy tên nào cố gắng mình cũng cố gắng động viên bằng cách này hay cách khác

Mình nghiên cứu lắm model, lại gặp khách hàng ở khắp các ngành, biết bao nhiêu là điều hào hứng, cũng phải sắp xếp lắm rồi cũng mới chọn ra ca tiêu biểu để nhắn tụi nó chia vui :)) mà lắm khi mình cũng sa đà, tụi nó lại kéo mình lại mặt đất.


Có khi nhìn lên quá làm thiếu tự tin, tụi nó lại upmood cho bằng mấy câu chuyện kiểu như "Huy mày nhớ chị thích vị gì rồi đấy :))".


Có hôm sắp sang khách, sáng ra trót mặt mộc váy áo tuyềnh toàng, chúng nó lại đưa son phấn cho oánh lên cho tươi tỉnh rồi bảo "trông vẫn okela mà"


Mấy bận bọn nó sang mở cửa phòng, chưa kịp hỏi xong chắc não đã process xong tự động bảo "À thôi cái này để em tự xử lý".


Chị em có gì đều cố gắng nói ra, chia sẻ ra. Đó là những bữa trưa cười ra nước mắt, những cuộc họp hết đứa nọ đến đứa kia bị dìm hàng.


Mình nghĩ mình quá giàu có và may mắn khi có biết bao cộng sự thông minh, nghiêm túc mà cũng rất hài hước, chân thành ở bên. Mặc dù quản lý đội nhạy cảm thông thái này cũng mệt lắm :)). Đi họp lắm khi thằng Dũng cứ nói ba câu đã muốn đấm, xong lại hít sâu tìm cách thuyết phục nó bằng khoa học, xong thật bùn cừi thấy nó cũng phải hít sâu hạ giọng "Em muốn ce mình thống nhất trước thế". Thiện thì quả quyết bảo vệ thiết kế của nó, mình lại phải học hỏi về design để cân bằng với em nó. Còn mình thì luôn feeling khổ khổ khi ko bảo vệ được việc giảm giá cho client vs hai nàng account :))).


Nói thế, nhưng chị em cũng rất giữ khoảng cách. Mình có quan điểm là hợp nhau trong công việc không có nghĩa là ngoài công việc cũng phải gắn chặt lấy nhau nữa. Tất nhiên nếu thực sự gắn bó thì càng tốt chẳng sao :d.


Tất cả những điều đó là rất mới mẻ với mình. Ra trường đã làm quản lý, chín ép, làm mình mất nhiều năm ở trong tình trạng "sếp gồng". Trước đây mỗi ngày làm quản lý của mình đều rất mệt mỏi. Vui hay buồn cũng không chia sẻ. Lo lắng cân team cũng cảm thấy một chút bất lực vì không truyền được cảm hứng để đội ngũ thích thú như mình, hay thất vọng vì nhân sự không đạt được chất lượng công việc như kỳ vọng, và thiếu kiên nhẫn với các bạn ấy... Gánh nặng tài chính cũng ko có ai chia sẻ. Rất nhiều tổn thương ở trong lòng.


Mình từng cố gắng tỏ ra là công ty bé nhỏ nhưng quy củ, ngày nay thì mình nói với các em là giúp chị xây quy trình và hoàn thiện tiêu chuẩn nhé. Ngày xưa mình cố làm thêm việc này việc kia để có thêm tiền chi trả các khoản thưởng lễ tết ngắn cho các em, ngày nay mình open tài chính để các em đều hiểu là mỗi bạn một tay sẽ giúp lương thưởng dần tốt hơn. Ngày xưa mình rất cố gắng tỏ ra chững chạc, bây giờ mình chững chạc thật rồi (hehe) thì lại cần lắm những lúc ngớ ngẩn để tụi nó nói cho sáng mắt ra.


Vẫn còn nhiều việc phải cải thiện lắm, nhất là ở dấu mốc quan trọng của công ty, dấu mốc mà mấy tuần nay chúng nó cứ joke "tư duy group nó phải thế chứ"... Cơ mà mình không phải trong vai "sếp gồng" nữa.


Mình mong các nhà quản lý khác cũng được sống những ngày hạnh phúc như mình hôm nay, dù có Covid, dù muôn vàn khó khăn, dù chỗ này chỗ kia chưa thực sự hiểu nhau, dù tài khoản chờ mãi tiền công nợ chẳng về trong khi kỳ lương đến gần, nhưng đội ngũ vẫn nở với nhau nụ cười, vui vẻ đi qua mọi chuyện, hướng tới tương lai hoàn thiện hơn.


Cứ chăm chỉ, có tâm, có phương pháp ắt mọi thứ tốt lành sẽ đến.


PS. Nhân dịp họp dự án cuối tuần xong vui vui vui vui.

26 views0 comments

Comments


bottom of page